ông xã thật lưu manh
Cùng đọc truyện Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức của tác giả Tương Cà Cay, stomatos tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Thể loại: Trùng sinh, nam cường, nữ cường, sủng, có xen lẫn chi tiết hành động, HE Tổng giám đốc Mặc thị đẹp trai, tài giỏi lại vô cùng soái khí lại có thêm Nhiễm Cách làm thư ký mới.
bà phạm thị hoài, đang ở đức, tác giả bài này, viết về một nhà hoạt động văn hoá, xã hội nổi tiếng trong nước hiện nay là ông chu hảo, và qua ông chu hảo, bà hoài nhận ra tính chất mẫu mực
Clip lũ ống rất mạnh ở huyện miền núi Kỳ Sơn, Nghệ An. GiadinhNet - Trận lũ ống đã cuốn trôi 3 ngôi nhà ở bản Bình Sơn, xã Tà Cạ. Bị ngập hơn 60 ngôi nhà ở xã Tà Cạ và thị trấn Mường Xén. Sáng 2/10, ông Nguyễn Hữu Minh - Chủ tịch UBND huyện Kỳ Sơn (Nghệ An) cho
Đọc truyện Ông Xã Thật Lưu Manh của tác giả Mèo Con Tai Cụp, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Hiện nay trên thị trường có rất nhiều mật ong giả, quảng cáo không đúng sự thật, hoặc đã qua pha chế với giá thành rất rẻ. Anh/chị cần lưu ý rằng mật ong nguyên chất không thể có giá thành quá rẻ như vậy đươc.
membuat sepeda listrik dari dinamo starter motor. Truyện Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức là tựa truyện hay, mới lạ và dí dỏm thuộc thể loại ngôn tình. Truyện kể về chuyện tình hài hước, lãng mạn của cô và anh. Tổng giám đốc Mặc rất đẹp trai, tài giỏi lại vô cùng soái khí. Nhiễm Cách may mắn trở thành thư ký của anh ta. Cô hiền lành, nhu mì, luôn nghe lời còn hắn thì bá đạo. Chẳng bao lâu thì cô lại rơi vào lưới tình, hắn cùng cô dây dưa, yêu chiều cô. Đến ngày nọ, bỗng nhiên xuất hiện vị hôn thê tiểu bạch thỏ của Mặc Kỳ, Nhiễm Cách biết đây chính là nữ chính của cuộc tình này. Trong đêm mưa gió khi họ chia tay, Mặc Kỳ ôm Tố Uyển trong tay, cả hai cùng nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường nhất. Một chiếc xe lao tới, cứ thế lấy đi mạng sống của Nhiễm Cách. Cô vẫn nhớ, khi cô ngã xuống, đã có ai đó lao tới ôm cô, gọi tên cô một cách thống thiết. Nếu có kiếp sau, được làm lại từ đầu, cô thề sẽ tránh xa hai người họ và làm lại cuộc đời. Quả thực, sau đó cô đã trùng sinh. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo giữa hai người họ. Mời các bạn cùng đón đọc.
Cùng đọc truyện Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức của tác giả Tương Cà Cay, stomatos tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Trùng sinh, nam cường, nữ cường, sủng, có xen lẫn chi tiết hành động, HETổng giám đốc Mặc thị đẹp trai, tài giỏi lại vô cùng soái khí lại có thêm Nhiễm Cách làm thư ký mới. Chẳng bao lâu thì cô lại rơi vào lưới tình, hắn cùng cô dây dưa, yêu chiều ngày nọ, bỗng nhiên xuất hiện vị hôn thê tiểu bạch thỏ, Nhiễm Cách biết đây chính là nữ chính của cuộc tình này, cô liền bị hai người bọn họ ngược cho tới bị hại chết. Nếu một ngày cô sống lại, nhất định sẽ tránh xa hai người họ và làm lại cuộc đời, tránh xa đôi cẩu nam nữ đó!Và điều kì diệu đã xảy ra...[Đừng để bị bìa truyện đánh lừa, không có đơn giản đâu =}}]
Chương 3 Mùi máu tanh nồng bốc lên, máu ở thân dưới chảy không ngừng, chiếc váy dài màu trắng nhuộm đỏ máu tươi, ướt đẫm. Đôi mắt mệt rã rời chất chứa mối hận thấu từng chút bị bóng tối bao phủ dần rồi nuốt chửng! Ba năm sau! Sân bay Vân Thành! Giữa đại sảnh sáng rực, hành khách đang xếp hàng lấy hành lí, một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần lặng yên đứng giữa đám đông, như một nguồn sáng thu hút lạ thường. Ánh mắt của cánh đàn ông như thiêu đốt vì mê mẩn, ánh mắt của đám phụ nữ lại ngập tràn ngưỡng mộ và đố kị. Người phụ nữ vận chiếc váy dài bó sát màu đỏ thẫm, làm nổi bật làn da trắng ngần. Gương mặt tuyệt đẹp! Vòng eo thon thả! Đôi chân thon dài! Gợi cảm, quyến rũ, mang sức hút chí mạng như loài hoa anh túc! Cánh đàn ông đảo mắt trộm nhìn cơ thể cô, nhưng ngại vì vẻ mặt lạnh lùng nên không ai dám tiến tới bắt chuyện. “Mẹ!” Cậu bé con bên cạnh cất tiếng gọi, đám đông liền trông thấy vẻ lạnh lùng trên mặt người phụ nữ như tuyết đầu mùa gặp được nắng ấm, thoáng chốc đã chảy tan, cô cúi xuống bế cậu bé lên, nhìn vẻ đáng yêu của cậu thực sự không nhịn được thơm “chụt” lên má. Tai cậu bé đỏ bừng Lâm Quán Quán bật cười với phản ứng của cậu chàng. “Bố nuôi gửi tin nhắn, bảo sẽ đợi mẹ con mình ở bãi đỗ xe ngoài cửa ra, kêu chúng ta nhanh lên.” Cậu chàng nghiêm nghị. “Được!” Đối diện với ánh nhìn chòng chọc của đám đông, cậu chàng nhíu chặt đôi mày, cảnh cáo người lạ chớ lại gần. Nhưng dáng vẻ dễ thương lại càng khiến đám con gái xiêu lòng. Đám phụ nữ trong sân bay trầm trồ! Trời ơi! Đáng yêu quá! Cậu bé chừng ba bốn tuổi, nhưng đã chớm thấy được nét đẹp họa thủy, tóc ngắn mềm mại đen nhánh, phần tóc mái lưa thưa che đi vầng trán cao, dưới đôi chân mày lưỡi kiếm là cặp mắt sáng như sao, sống mũi dọc dừa, làn môi hồng phấn tựa hoa anh đào, lại thêm làm da trắng như trừng gà bóc, thực không khác gì người mẫu bước ra từ tạp chí. Đám con gái hai tay ôm ngực! Ôi! Đáng yêu quá! Muốn bắt về quá! Người phụ nữ không ai khác chính là Lâm Quán Quán đã xa Vân Thành ba năm, còn cậu bé bên cạnh chính là đứa con trai cô sinh non ba năm về trước. Ba năm trước, cô chảy nhiều máu sau cú sút của Tiêu Dục, cộng thêm mấy cú đá bồi của Tôn Hà Anh, cô mất máu trầm trọng rơi vào hôn mê sâu. Quả nhiên Tôn Hà Anh muốn tiễn cô về với mẹ mình, nên đã sai người ném cô xuống biển. Có lẽ là số cô chưa tận, đám người Tôn Hà Anh vừa bỏ đi thì biển bắt đầu dậy sóng, cô được sóng biển đẩy dạt vào bờ, được người tốt đưa đến bệnh viện. Sau nửa tháng hôn mê cô mới tỉnh lại. Sau khi tỉnh, trên bụng cô có một vết sẹo do sinh mổ và một đứa con yếu ớt! Kết quả siêu âm trước đó của cô cho biết cô sẽ sinh đôi. Tình trạng của cô khi được đưa vào viện rất khẩn cấp, bác sĩ đã mổ lấy thai nhưng hai đứa trẻ chỉ sống được một, bác sĩ nói, đứa con gái đã mất của cô chết do bị va đập mạnh… tình hình đứa còn sống cũng không mấy lạc quan, sau khi ra đời, cậu con trai có nhiều chỗ bị gãy xương, cả người thâm tím vết máu bầm…
Bạn đang đọc truyện Ông Xã Thật Lưu Manh của tác giả Mèo Con Tai Cụp. “Lâm Quán Quán, đồ lòng dạ ác độc, dám ra tay tàn nhẫn với Vi Vi như thế! Từ ngày tao mang theo Vi Vi bước vào cửa nhà này, việc gì mày cũng chống đối mẹ con tao, giờ còn dám ra tay cả với Vi Vi… Lâm Quán Quán, Vi Vi mà có mệnh hệ gì, tao nhất quyết không buông tha cho mày!"Giữa phòng khách. Bà mẹ kế Tôn Hà Anh buôn những lời cay độc rồi ôm chặt lấy Lâm Vi máu me be ra, bạn có thể đọc thêm Hào Môn Quân Sủng Hôn hay Bà Xã Về Đây Anh Thương của cùng tác giả.
Chương 60 Là tâm phúc dưới quyền của phụ thân Thần phi. Năm xưa, tên gọi của Thần phi từng là Lý Tịnh, phụ thân nàng là khai quốc đại tướng quân, nắm trọng binh trong tay, khi tiên hoàng băng hà, tân đế đăng cơ, tân hoàng đề đa nghỉ nên đại tướng quân luôn hành sự khiêm nhường, nhưng hoàng đề vẫn không tha cho ông. Phụ thân của Uyễn phi là người của tân đế, năm đó theo mưu kế của hoàng đề ông ta “đại nghĩa diệt thân” tố giác phụ thân tội mưu phản, cả nhà họ mới bị tịch biên gia sản giết sạch cả nhà. Và người hành hình chính là phụ thân của Uyễn phi. Do đó, Uyễển Phi là con gái của kẻ thù giết cha mà Thần phi căm hận nhất! Gặp gỡ kẻ thù, đỏ mặt tía tai. Trước ống kính, Lâm Quán Quán chính là Thần phi. Nàng đến Lâm Phương Các, tựa người lên ghế, bưng chén trà nhấp từng ngụm nhỏ, thi thoảng nàng lại đưa mắt nhìn cách bài trí trong tâm cung, dường như chỉ đơn thuần đến để vãn cảnh. Lâm Vi đã thay bộ trang phục thẫm màu, lớp hóa trang cũng đậm hơn hồi sáng, thấy vậy, cô ta chau mày. “Thần phi muội muội.” *Nơi này của tỷ tỷ thật tinh tế!” Thần phi nhoẻn cười ngắt lời nàng ta, nàng chậm rãi đứng dậy, bước tới cạnh bên mấy chậu mặc cúc quý hiếm, nàng đưa tay vuốt ve những cánh hoa đầy trìu mến, cười bảo, “Tiết trời như hiện giờ mà vẫn có được cực phẩm thế này, xem ra tin đồn không sai… Nhưng chẳng hay, tỷ tỷ được sống cuộc đời tôn quý như hôm nay đã có bao nhiêu xác người xây đắp nên!” Óng kính đưa lại gần. Cô vẫn nở nụ cười trên môi, nhưng ngón tay siết mạnh, đóa mặc cúc đang nở rộ tức thì bị bẻ gãy. “Áy! Thật không phải, muội muội tay chân lóng ngóng, sơ ý bẻ gãy mấy bông hoa, nghe nói Uyễển phi tỷ tỷ hiền lành rộng lượng bậc nhất, chắc sẽ không tính toán so đo với muội muội đâu, nhỉ?” Nói rồi, nàng nhướn mày, thần thái bất ngờ thay đổi, nàng nheo mắt nghiêng đầu nhìn chằm chằm Uyễn phi, đôi mắt phượng tỏa ra ánh nhìn lạnh lẽo, đầy bức bối. “Một bông, một bông…” Cảm xúc của mọi người xung quanh cũng bị Lâm Quán Quán khơi gợi, không khỏi căng thẳng theo. Tiếp đó là đến lời thoại của Lâm Vi. Nhưng nhìn thần sắc hung ác của Lâm Quán Quán, Lâm Vi nhất thời quên hết lời thoại, đứng ngây ra đó. “Cắt” Lý Mưu tức suýt hộc máu, Lâm Quán Quán dồi dào cảm xúc là thế, hiệu quả khi lên hình tốt là thế, vào thời khắc then chốt là thế mà Lâm Vi lại mắt tập trung. Lý Mưu nỗi tiếng là người cực kì nghiêm túc trong công việc, thấy vậy, cũng mặc kệ Lâm vi có phải tuyến một hay là không, ông ta ngẳắng đầu lên từ sau camera giám sát, quát tháo nghiêm khắc, “Lâm Vi! Cô làm cái gì đấy?” Lâm Vi cắn chặt môi, “Em xin lỗi đạo diễn!” Lý Mưu nén cơn giận, “Làm lại lần nữa!” Khi diễn lại, Lâm Quán Quán vẫn dồi dào cảm xúc như thế, thậm chí còn phát huy tốt hơn lần trước, hết câu thoại, cô như một hồn mà bò lên từ địa ngục, ánh mắt còn sắc lạnh hơn. “Một, một đóa mặc cúc, thôi mà…Nếu muội muội thích, thì cứ lấy đi.” Lâm Vi có cảm giác như bị rắn độc quấn trên người, toàn thân ớn lạnh, đầu óc trống rộng, càng lắp bắp tọn, lời thoại phía sau không sao nói hoàn chỉnh được. “Cất” Lý Mưu giận dữ, ông ta quát mắng xối xả, “Lâm Vi! Uyễển phi gặp chuyện không hoảng loạn bình tĩnh xử lý, cô làm cái mặt kinh hãi thế là thế nào! Quay lại!” Và thế là quay lại từ đầu. Lần thứ ba! Lần thứ tư! Toàn bộ đều kết thúc thất bại. Lâm Quán Quán nhìn Lâm Vi, nói với Lý Mưu, “Đạo diễn, hay là nghỉ một lát đi ạ.” “Được, nghỉ ngơi mười phút!” Nhân viên đoàn phim lập tức giải tán.
ông xã thật lưu manh