ông xã đại nhân hết mực cưng chiều
Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều; Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) 3.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh gi
Đọc truyện Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều chương mới nhất của tác giả Thiển Kính Tử. Gặp lại nhau, anh cứu cô khỏi 'nước sôi lửa bỏng', thay cô trả nợ, còn giúp cô cứu em cô Ủng hộ 5000 linh thạch để mua combo truyện Ông Xã Đại Nhân Hết Mực Cưng Chiều
membuat sepeda listrik dari dinamo starter motor. Hướng dẫn Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn ********** Nhóm dịch Mèo Đen“Tốt lắm, bắt đầu từ bây giờ, cô học lễ nghi quy tắc cho tốt, thu liễm dã tính trên người cô, làm Đại tiểu thư Dư gia, Dư gia cũng được xem như gia đình có mặt mũi, sau này đừng làm Dư gia mất thể diện!”Tang Dĩ An nắm vạt áo, rất sợ quần áo rẻ tiền này làm bẩn nơi đây.“Tại sao?”Trả ơn mà thôi, chuyện trở thành Đại tiểu thư quá khó Diêu ngồi trên sofa, mặt đầy cao ngạo nhìn cô “Dư gia và Thẩm gia có đính hôn, tuổi tác của cô vừa khéo.”Tang Dĩ An sững sờ “Đính hôn? Có liên quan gì đến cháu?”“Lúc con gái lớn tôi vừa ra đời đã định hôn sự với Thẩm gia, nhưng con gái lớn của tôi mạng khổ, chết sớm. Bây giờ cô dùng tim con gái tôi, vậy thì cô chính là Đại tiểu thư Dư gia! Nửa năm sau, đương nhiên cô nên bàn chuyện cưới gả với Thẩm thiếu gia!”Tang Dĩ An kinh ngạc nhìn ông ta, vội nói “Nhưng cháu có bạn trai! Dư tiên sinh, cháu có thể dùng cách khác báo ơn, chỉ có kết hôn là tuyệt đối không được!”“Hừ! Có thể gả cho Thẩm thiếu gia là chuyện bao nhiêu cô gái mơ tưởng cầu mong, đỏ ba đời quan ba đời giàu ba đời.” Dư Diêu cười khinh miệt “Với thân phận của cô mà gả vào thì sẽ gọi là chim sẻ biến thành phượng hoàng.”Chim sẽ biến thành phượng hoàng? Nhưng cô không muốn thân phận đó!“Dư tiên sinh, rất cảm ơn ơn cứu mạng của bác năm đó, nhưng cháu sẽ không phản bội bạn trai cháu, cháu cũng không xứng với thân phận Đại tiểu thư Dư gia.” Tang Dĩ An kiên định Diêu bưng ly trà cười khinh “Đừng có giả vờ trước mặt tôi, phụ nữ các người tâm địa gian xảo, tôi rất rõ.”“Dư tiên sinh, cháu nghĩ bác thật sự hiểu lầm, mạng này của cháu là do bác cứu, nếu bác muốn lấy đi bất cứ lúc nào, cháu không có nửa câu oán hận.” Trong mắt Tang Dĩ An bớt đi một phần bức rức, tăng thêm một phần kiêu mặt Dư Diêu hơi khó coi, hung ác nói “Oh? Vậy Tang gia thì sao? Bệnh của em trai cô vẫn do tôi chi trả chi phí, nếu sau này tôi rút tiền, em trai cô tính sao?”“Cô không coi trọng mạng cô, vậy mạng của em trai cô, cô cũng không để ý sao?”Vẻ mặt Tang Dĩ An bỗng nhiên âm trầm, siết chặt hai tay.“Tang Dĩ An, gả cho Thẩm thiếu gia không có gì oan uất cô cả, dựa vào thân phận Đại tiểu thư Dư gia, cô gả đi cũng sẽ không khổ lắm.”“Dĩ nhiên, nếu cô không đồng ý, tôi lập tức thông báo ngừng điều trị cho em trai cô! Xem xem cậu ta có thể sống tới khi nào!” Dư Diêu lạnh giọng uy hiếp, cầm điện thoại lên.“Đừng mà!” Cả người Tang Dĩ An lạnh băng, giọng nức nở.“Được, vậy cô ngoan ngoãn đi xem mắt với Thẩm gia, ngoan ngoãn gả cho Thẩm thiếu gia…”“Tôi có thể trả tiền lại, làm trâu làm ngựa đều được, chuyện cực khổ mệt mỏi đi nữa tôi cũng làm được! Chỉ cần ông đừng động vào em trai tôi, cầu xin ông!” Hốc mắt Tang Dĩ An đỏ bừng, cắn chặt Diêu tát mặt cô “Tang Dĩ An, tôi dựa vào cái gì mà tiêu tiền cứu em trai cô? Cô đừng quên cô đến báo ơn! Không phải đến trả giá!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhóm dịch Mèo Đen Tang Dĩ An đưa lưng về phía gương, cắn răng chịu đựng, nhưng vết thương vẫn rất đau, Dư Diêu ra tay rất nặng, thật vất vả dưỡng một tuần, lại bị này cô đúng là xui chừng hôm nào uống nước mà nghẹn Vu Nghị ở ngoài gõ cửa “Đã nửa tiếng, không sao chứ?”“A, không sao không sao, sắp xong rồi!”Tang Dĩ An nhìn áo lót, lưng cô bị thương, không mặc được nha, nhưng bên ngoài có đàn ông, không mặc thì có lộ liễu quá không…Nghĩ vậy, cô thử mặc vào, vừa đụng vào vết thương, cảm giác đau nhói truyền tới, đau đến cào tim cào Dĩ An đau đến giậm chân!Thẩm Vu Nghị nghe bên trong có tiếng đùng đùng, khẽ nhíu mày “Sao thế?”“A? Có con gián! Không sao rồi.” Tang Dĩ An chống lên bồn rửa mặt, hồi lâu mới bớt nhìn áo lót, quả quyết để lại trong túi, thật sự không mặc được!Lúc Tang Dĩ An đi ra, mặc đồng phục bệnh nhân sạch sẽ, đã là một cô bé gọn có lớp trang điểm, gương mặt trắng nõn mềm mịn như trẻ sơ sinh, mái tóc dài đã sấy khô, xõa trên vai, làm vẻ mặt cô dịu Dĩ An ngồi trên giường bệnh, nhìn Thẩm Vu Nghị đang xem báo.“Chú Thẩm.”“Sửa soạn xong rồi? Sao mặt đỏ vậy?” Thẩm Vu Nghị ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy không biến Dĩ An vội dùng tay quạt “Tôi thấy nóng.” “Nóng cũng không thể mở điều hòa, điều hòa không tốt, không thể chiều theo mấy thói hư tật xấu này.” Thẩm Vu Nghị dặn Dĩ An gật đầu liên tục “Vâng vâng vâng, ngài nói đúng.”Cô mất tự nhiên kéo kéo áo trước ngực, sợ bị anh nhìn ra Vu Nghị nhìn lướt qua, khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt thâm thúy ẩn giấu ý cười “Muốn nằm không?”“Muốn muốn muốn, muốn nằm!”Tang Dĩ An xoay mình lên giường, động tác quá nhanh lại đụng tới vết thương, nhưng cô không quen lộ vẻ mềm yếu trước mặt người ngoài, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, đến mức cả người toát mồ hôi Vu Nghị nửa ôm cô, động tác nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống, hoàn toàn không đụng phải nơi không nên Dĩ An đỏ mặt vùi vào gối, ấp úng nói “Cảm ơn.”Thẩm Vu Nghị không lập tức rời đi, hai người cách rất mái tóc dài của cô lên, giọng anh rất nghiêm túc “Cô không định giao dịch với tôi thật? Tôi ra giá cao.”Tang Dĩ An sửng sốt, sau đó hiểu ra, vội nói “Chú cảnh sát tôi thật sự là cô bé ngoan! Thật sự không làm chuyện đó! Chú đừng có càn quét chỗ tôi!”Mắt Thẩm Vu Nghị hơi trầm xuống, trong mắt Tang Dĩ An, hình như anh nhìn ra cô không mặc áo lót rồi, đây không phải là quyến rũ trắng trợn sao!”“Tôi không mặc là vì…”“Được rồi, không chọc cô nữa.”Hai người nói cùng lúc, lại im lặng cùng Dĩ An không cách nào hình dung tâm tình bây giờ, cô hận không thể đâm chết mình!Thẩm Vu Nghị đầy ý vị nhìn cô “Hửm? Không mặc cái gì?”“… Ha ha ha, không có nha! Tôi mặc đầy đủ!” Thẩm Vu Nghị cười như có như không “Tạm thời ở đây, chờ hạ sốt hãy xuất viện.”Mặt Tang Dĩ An đỏ bừng, lại không tiện từ chối “Tiền phòng bệnh tôi cũng sẽ trả cho chú.”“Muốn ăn gì?” Thẩm Vu Nghị không tiếp lời Dĩ An chớp mắt, tinh thần tỉnh táo “Chú mua giúp tôi?”Thẩm Vu Nghị để báo sang một bên, cầm áo khoác lên hỏi lại lần nữa “Muốn ăn gì?”“Móng heo quay cạnh bệnh viện này cực kỳ ngon, có thể mua giúp tôi hai cái không? Tôi sẽ trả tiền cho chú.”Thẩm Vu Nghị nhìn cô, cảm thấy cô giống như một con Dĩ An nhìn anh đi ra ngoài, lập tức bổ sung “Thịt xiên cay nữa nha!”Sau đó thở phào nằm sấp trên giường bệnh, cảm giác trống rỗng trước ngực khiến cô xấu hổ, lần đầu tiên không mặc áo lót trước mặt đàn ông, cũng may anh không phát mấy phút sau Thẩm Vu Nghị trở lại, nhưng không có móng heo quay, cũng không có thịt xiên, chỉ có một chén cháo trắng.“Không có đủ tiền sao?” Tang Dĩ An nhỏ giọng hỏi.“Ăn xong rồi bỏ vào thùng rác, sẽ có người tới dọn, ngày mai tôi lại tới.” Thẩm Vu Nghị nói xong đi đến trước mặt Dĩ An cảm nhận được một bóng mờ, anh quả thực rất cao, ngũ quan ngược sáng càng thâm thúy mạnh thấy anh khom Dĩ An ngây ngốc, thấy bàn tay anh cách mình ngày càng gần, định trốn về sau, thì bị anh đặt tay lên trán.“Còn đang sốt, nghỉ ngơi sớm.”Đến khi bóng lưng Thẩm Vu Nghị biến mất, Tang Dĩ An vẫn nóng nóng, cô cũng sờ sự sốt hơi cao.
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Xin cảm ơn! ********** Nhóm dịch Mèo Đen* Ý chỉ khi hôn nhân đến năm thứ bảy, mọi người có thể chán quy luật sinh hoạt bình thản sau cưới, mà trải qua khảo nghiệm “Dương” tức là không thoải mái. Khảo nghiệm này là bước ngoặt tình cảm, một khi thành công, tình cảm có thể phát triển theo hướng tốt; ngược lại, có lẽ mỗi người một ngã, cuối cùng có thể dẫn đến tình cảm tan rã.——Rốt cuộc em có yêu anh không?!Tang Dĩ An đứng trước cửa phòng 2033 của khách sạn, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu lên mặt cô, cô trố mắt nhìn tin thời không biết trả lời thế lời phía trên là câu nói cuối cùng tối qua —— Tang Tang, anh nhớ có hơi buồn lâu sau, lại gửi tới một Dĩ An như bị đóng đinh tại chỗ, kinh ngạc, luống cuống, đầu ong người trong video, bị cô nhận ra một cách dễ bạn trai cô, Cố Chỉ, và em gái trên danh nghĩa của cô, Dư Thi điệu mập mờ truyền tới từ trong video, nghe vô cùng rõ ràng.“Cố Chỉ, anh thích em hay thích Tang Tang của anh?”Cô nghe được câu trả lời trong dự liệu, cũng không thể khiến cô cảm thấy may mắn.“Đương nhiên là Tang Tang…” Cố Chỉ trả mi Tang Dĩ An khẽ run, mắt nổi lên hơi nước, cười như không Tang là cách gọi duy nhất của Cố Chỉ với ta lại gọi tên cô sau khi lên giường cùng người khác…Anh ta không cảm thấy bản thân rất buồn nôn sao!“Tang Tang… Tang Tang?” Giọng nói trong video mang theo men say nồng đậm làm tim người ta vỡ mắt Tang Dĩ An mơ hồ, lộ ra vài phần ý cười giễu cợt, hốc mắt đỏ thắm tràn đầy chán cuộc có yêu anh ta hay không?Lời như vậy anh ta lại có thể hỏi ra trong trường hợp thế này!Cô xem video không chớp mắt, không bỏ qua bất kỳ hình ảnh nào, trong lòng quặn đau vạn phần, vẫn cười yếu ớt như Dư Thi Nguyệt nói tiếp “Vậy đi tìm Tang Tang của anh đi, không phải muốn cầu hôn sao? Nhẫn cũng mua rồi mà.”“Cầu hôn…” Cố Chỉ cười một tiếng, nửa là tự giễu, nửa là tức giận.“Tôi còn đi cầu hôn gì chứ? Cô ta cũng sắp kết hôn với người khác rồi! Người có tiền… Tôi là thá gì?”“Tiền thật mẹ nó là đồ tốt! Tang Dĩ An mới ở Dư gia bao lâu? Lại tham tiền tài như vậy! Tình cảm? Trước tiền, không chịu nổi một kích!”Cố Chỉ giận dữ la lên, đi đôi với một loạt tiếng đập ta ngã xuống đất, vừa chật vật vừa tàn bạo nhìn chằm chằm máy quay, môi mỏng của anh ta khẽ nhếch, từng câu từng chữ như lưỡi kiếm.“Thâm tình chờ đợi? Không bằng nuôi chó!”Video kết ngươi Tang Dĩ An co lại, ngực đau đớn không dứt, hô hấp chua xót, hai chân cô như nhũn ra lùi một bước, lưng dựa sát vào cửa phòng, hơi lạnh khiến cô run họng ánh mắt đều đau xót, khàn khàn khó chịu, khô chát khó chịu, nhưng không khóc như là thật, con người vào lúc tuyệt vọng cực độ, không có nước nhếch môi “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhóm dịch Mèo ĐenTang Dĩ An xoa xoa mồ hôi trên mặt, nói "Để cô đói bụng tròn hai tiếng, loại đàn ông như vậy mà cô cũng đắc ý, tôi thấy cô đúng là kẻ ngu." "... Đó là do tôi thương anh ấy, không đành lòng quấy rầy anh ấy đi ngủ!" Dư Thi Nguyệt cãi lại."Nha... Ra là vậy à, một người mỗi ngày đều chạy bộ sáng sớm, thế mà phải ngủ tới hơn mười giờ."Dư Thi Nguyệt chau mày "Tang Dĩ An, cô đừng cho rằng cô là người hiểu rõ anh ấy nhất! Cô đã bị vứt bỏ rồi, tất cả thói quen của anh ấy là vì tôi... A!!"Dư Thi Nguyệt nhìn thấy cô ném khăn giấy tới, chật vật trốn tránh, đó là tờ giấy cô vừa lau mồ hôi! Có rất nhiều vi khuẩn!Nhưng tờ giấy đó lại bay về phía thùng rác, còn không chạm vào quần áo của cô ta."Thật ầm ĩ, ra ngoài đi." Không chờ cô ta đồng ý, Tang Dĩ An đã đạp đó khóa trái cửa, Cố Chỉ sắp qua đây, cô không có tâm tình nghe bọn họ nói chuyện yêu đương, càng không muốn gặp lại anh tại vừa nghĩ tới Cố Chỉ, trong đầu sẽ xuất hiện giấc mơ ngày đó, Cố Chỉ vô cùng hung lắc lắc đầu, tiếp tục thu dọn đồ đạc, có thể sớm rời ngày nào hay ngày dọn dẹp, có tin nhắn tới, Tang Dĩ An ngồi trên thùng giấy con, cầm lấy điện thoại di con nhà Tang Tang. Là em trai cô.—— Chị, gần đây trạng thái cơ thể em càng ngày càng tốt, hôm qua còn tham gia Marathon, em kiên trì nổi toàn bộ quá trình! Nếu như chị ở đây, nhất định sẽ động viên em. Tang Dĩ An cười, gõ chữ.—— Oa, lợi hại vậy, Marathon cũng có thể kiên trì nổi, cơ thể không sao chứ? Đừng cố gắng quá nhé.—— Chị, em nhớ chị nghĩ đến thiếu niên nhỏ tuổi đó, khóe miệng không kìm được cong lên, nét mặt dịu dàng.—— Chị cũng nhớ Du Tử của Tử nhanh chóng nhắn lại.—— Chị, chị ở bên đó vẫn ổn chứ? Bọn họ có đối xử tốt với chị không, có bắt nạt chị không?Bọn họ ở đây, là chỉ Dư gia, Tang Dĩ An lập tức cảm thấy trong lòng ấm áp, cô liên tục dặn dò Du Tử. —— Không có. Em ở trường học thế nào, tiếp xúc với bạn học mới có được không, nhất định phải chú ý cơ thể, tuyệt đối không được để bị ốm đâu Du nhắn lại vẻ mặt đáng yêu.—— Du Tử, em không thể kém cỏi hơn người khác được, giao lưu với bạn học nhiều vào, nhưng không được mềm yếu, không cần phải khi Tang Dĩ An nói xong, nhìn thấy bên kia đang nhập tin, cô kiên nhẫn chờ đợi, qua ba phút mới có tin nhắn tới. —— Nếu như em bị bạn bè bắt nạt, chị có thể đến giúp em hả giận Dĩ An hơi ngây người, càng có mấy phần chua xót, cô nhếch môi đỏ, nhanh chóng trả lời. —— Đương nhiên sẽ, bất kể chị đi đâu, chị cũng là chị của em.—— Chị, em thật sự rất nhớ chị, đáng tiếc bánh ngọt móng ngựa hỏng rồi, chị không ăn Dĩ An cười ra tiếng, Du Tử nhà cô thật sự quá đáng mở, Tang Dĩ An nghe tiếng quay đầu, nụ cười trên mặt còn chưa rút đi, nhìn thấy người đến là Cố Chỉ trố mắt đứng ở cửa ra vào, cầm chìa khoá trong tay, anh nhìn thấy Tang Dĩ An tết tóc đuôi ngựa, ngồi trên thùng giấy con, mấy lọn tóc rơi xuống, trán còn có một lớp mồ hôi mỏng, tràn ngập sức sống thanh mắt nhất chính là nụ cười của cô, lộ ra hàm răng trắng như men sứ, ánh nắng chiếu qua, nụ cười của cô ấm áp như lúc trước. Đã lâu rồi anh ta không được nhìn thấy nụ cười của Dĩ An hoàn hồn trước hết, lúc này thu lại nụ cười, đứng dậy đi đóng Chỉ bỗng nhiên dùng tay ngăn lại, liếc điện thoại di động của cô, trào phúng nói "Nói chuyện phiếm với vị tình lang kia à mà sao cười vui vẻ như vậy.""Không liên quan gì đến anh!" Tang Dĩ An dùng sức đóng lại Cố Chỉ nghiêng người đi vào, khinh miệt nhìn Tang Dĩ An, từng bước ép sát."Phát triển với trai bao ở quán bar thành bạn trai mới à? Tang Dĩ An, ánh mắt của cô càng ngày càng low, có phải kỹ thuật của cô rất tốt hay không? Thật sự là đáng tiếc, tôi còn chưa được thử...""Chát!"
Nhóm dịch Mèo Đen * Chơi chữ từ kabe-don, một người bị ép vào tường, người kia giơ chân lên ép sát vào Dĩ An nhướng mày, mắt ửng đỏ đưa văn kiện cho anh, lễ phép nói “Tôi không vào, anh cầm văn kiện đi.”Người đàn ông hút thuốc, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, không hành động gì tiếp, chờ cô đưa Dĩ An cắn răng, đành phải đi qua anh, đặt văn kiện trên tủ giày cạnh cửa.“Tiên sinh, vậy tôi đi trước…” Tang Dĩ An nói xong, chân còn chưa lui ra ngoài, cổ tay đã bị giữ đàn ông nhanh chóng kéo cô vào, đẩy lên đóng kín.“Anh có ý gì?” Tang Dĩ An nhìn anh, trong mắt không có hốt hoảng, cùng với dáng vẻ khóc sướt mướt vừa rồi như hai người khác đàn ông rất cao, cách quần áo còn có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc, hô hấp đều là mùi thuốc đàn ông ngậm thuốc lá “Tôi là…”Mắt Tang Dĩ An lạnh lẽo, giơ tay lên! Người đàn ông thản nhiên úp tay cô xuống, áp cô lên cửa, chụp xương cốt mảnh khảnh trong tay không có phân lượng trầm thấp vang lên trong căn phòng yên tĩnh.“Tôi là Thẩm Vu Nghị.”“Tôi không có hứng thú với tên anh, buông tay!”Thẩm Vu Nghị thấy rõ tức giận lóe lên trong mắt cô, sau đó không nhanh không chậm hít một hơi thuốc lấy văn kiện, mở ra, bày nội dung trước mắt Dĩ An kinh ngạc, nhất thời quên mất phản chữ to trong văn kiện làm mù mắt đồng bán là hợp đồng bán thân chứ không phải văn kiện quan trọng gì!Tang Dĩ An sững sờ, cả người toát mồ hôi lạnh, thứ này có điều khoản, nếu cô ký tên, hình như có hiệu luật pháp luật!“Bây giờ các người đều làm ăn như vậy?” Thẩm Vu Nghị buông Tang Dĩ An ra, phả khói, chờ cô giải Dĩ An nuốt nước miếng, cô lại thành nữ lưu manh xông lầm vào phòng người khác, phụ nữ xấu cầm hợp đồng bán thân muốn bán mình… Thẩm Vu Nghị thấy cô không nói lời nào, tròng mắt càng thâm thúy “Giao hàng tận nơi?”“Là hiểu lầm, tôi đi nhầm chỗ, quấy rầy anh nghỉ ngơi, thật xin lỗi!”Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Dĩ An nặn ra nụ cười. Bước chân chậm rãi xê dịch, đứng sát tường, tay đặt trên chốt Vu Nghị nhìn bàn tay đặt trên chốt cửa của cô, ngưng mắt nhìn “Không hài lòng khách như tôi, muốn đổi phòng?”“Chú à, đây thật sự là hiểu lầm! Nếu chú có nhu cầu nên gọi phục vụ khách hàng đi! Tôi đi trước? Chúng ta không gặp lại trên giang hồ!”Ầm!Tang Dĩ An dùng sức kéo cửa nhưng không được, tầm mắt đi lên, một bàn tay ngay trên đầu cô, dễ dàng ngăn lại.“Chú à.” Tang Dĩ An quay đầu “Chú còn việc gì?”“Chúng ta còn chưa bàn giá tiền, cô đã không muốn giao dịch?” Thẩm Vu Nghị thấy trong mắt cô đầy giận dữ, trong lòng vui giá tiền ra! Cô còn không giao dịch à!Thẩm Vu Nghị khẽ khom người, đối diện với ánh mắt cô “Nếu kỹ thuật cô giỏi, tôi có thể ra giá cao.”“Ông chú này, chú có bệnh ảo tưởng à? Nhớ chú ý dưỡng sinh, thức đêm sẽ mau già, chú xem, khóe mắt chú có nếp nhăn rồi…”
ông xã đại nhân hết mực cưng chiều